Tin tức » Chuyên mục xổ số tin tức cập nhật » Chuyện 50 tờ vé số trên vỉa hè Sài Gòn
Đang chuyện trò có nhau, khi không tôi thấy anh bạn vội bước xuống lề đường nắm tay người nữ giới trẻ bán vé số bị khuyết tật ở 2 chân dắt lên vỉa hè và nói: “Em ngồi nghỉ một tẹo để anh gọi nước cho em uống rồi đi bán tiếp, giữa trời nắng như thế này em đi chân trần không mang dép sao chịu được mẫu nóng của trục đường nhựa!”.
Người bán vé số nhắc lời cảm ơn, xin phép uống ly trà đá để đi bán tiếp vì sợ trời mưa là ôm hết vé số xem như bị mất vốn. lúc bạn tôi nói: “Không sao, em cứ trong khoảng từ uống nước và nghỉ mệt một chút, còn bao nhiêu vé số anh mua hết”, em cười: “Em còn 50 vé, giả dụ bán hết cho anh thì em mừng lắm vì bữa nay được nghỉ sớm”.
Anh bạn lấy 50 tờ vé số, trả tiền vé số xong kể xin gửi thêm em 20.000 đồng đi xe ôm ấp về nhà, khiến em cảm động nói: “Lần đầu tiên em gặp người thấp bụng khiến cho em cảm thấy hạnh phúc và may mắn phổ biến lắm”.
khi người bán vé số đi 1 đoạn tôi mới hỏi bạn: “Từ nào giờ tui đâu thấy ông mua vé số mà hôm nay ông tậu một lần 50 vé vậy, mơ khiến tỉ phú hả?”. Anh đấy cười và chậm rãi nói: “Thấy tình cảnh tàn tật của em bán vé số tội quá, nếu như mình cho tiền chưa chắc em lấy vì cho rằng mình chỉ thương hại mà thôi. Tính tự trọng của con người người nào cũng sở hữu, thôi thì tui mua vé số giùm như ngầm giúp đỡ em vậy”.
Tôi nghe anh nói mà chợt nghĩ anh mang một cách thức riêng giúp người cạnh tranh vừa nhẹ nhõm vừa đậm tình người, nhất là ko để chạm vào nỗi đau riêng của người ấy, đáng để chúng ta suy ngẫm câu: “Của cho không bằng phương pháp cho”.